Edit: Luna

Chương 88: Đêm động phòng hoa chúc lần hai (4)

Tiền Tiểu Nhạc cũng chỉ là tiểu yêu tinh đạo hành còn thấp, bề ngoài kia cũng chỉ là đã tu luyện thành bộ dáng để mê hoặc người, nhưng trong lòng mười phần vẫn là tiểu hài tử, xem, bị đại soái ca Đông Phương Cẩn đắc đạo thành tiên ngoắc ngoắc tay liền mắc câu.

Vì phải tranh thủ tình cảm với một bầu rượu, Đông Phương Cẩn còn phải làm chuyện câu dẫn vợ của chính mình, mắt hoa đào hẹp dài, khêu gợi * gợi lên một chút dáng cười khuynh thành, trạm lam, nhưng là lốc xoáy bên trong, hơi không chú ý sẽ bị hút vào bên trong.

Tiền Tiểu Nhạc bị mê hoặc, bầu rượu trong tay nới lỏng một chút, một đôi con ngươi xinh đẹp đã bị đôi mắt trạm lam hút lấy, quên bây giờ là chiều hay đêm.

“Nương tử, muốn biết sao?”

Làm cho lòng người hiếu kỳ, chính là muốn thấy ở ngoài chỗ sáng, nhưng là bị giấu ở một nơi bí mật nào đó, rõ ràng sắp thấy được, còn bị vướng một tầng vải mỏng bịt kín, hoa ở trong sương mù, luôn đẹp hơn.

Tiền Tiểu Nhạc đã hoàn toàn bị gương mặt tuyệt thế kia của hắn câu dẫn mất hồn phách, ngây ngốc trả lời, “Muốn”. Kỳ thật chính là thuận miệng trả lời câu hỏi của hắn, về phần muốn cái gì, nàng cũng không biết.

Đông Phương Cẩn lấy bầu rượu trong lòng nàng, một ngụm uống hết chỗ rượu ngon còn lại, ngay tại lúc con mèo nhỏ say khôi phục lại trạng thái, cúi đầu hôn trụ đôi môi hồng của nàng, rượu ngon tinh tế ở trong miệng bọn họ đi qua đi lại, hương rượu theo đôi môi chậm rãi tự nhiên đi ra.

“Thích không?”

Thân mật tách rời, Đông Phương Cẩn nhìn tiểu yêu tinh đang mơ hồ, cúi đầu hỏi.

Là hỏi rượu hay hỏi người?

“Thích”

Nàng thích hương vị của rượu, hương vị của môi nàng cũng thích.

Bầu rượu đã bị vứt xuống dưới giường, quần áo của Tiền đại mỹ nữ không biết khi nào rơi một nửa, da thịt trắng noãn trước ngực kiêu ngạo để lộ ưu thế của nó, trước ngực một đôi tinh bột thỏ, hắn nhìn chằm chằm từng chỗ từng chỗ của nàng.

“Thích…”

Người đã say, lại say, không phải rượu làm say, là thân thể người ở trước mắt làm say.

Ai nói anh hùng không qua ải mỹ nhân, mỹ nữ cũng chưa chắc qua được ải anh hùng, vẫn là một anh hùng yêu nghiệt mười phần, là tiên cũng là yêu, mỹ nữ xứng với anh hùng, đấy là từ khi khai thiên lập đia tới nay luôn không thay đổi, tuyệt đối xứng đôi.

“Thích nhiều không?”

Đôi mắt như sương mù, vẻ mặt lười biếng tùy ý, thân thể như không xương dính vào hắn, tiểu nương tử của hắn không biết giờ phút này nàng có bao nhiêu mê người đi.

Yêu thương, mỗi ngày ở bên tai nàng nói thích, yêu nàng, nói bao nhiêu cũng không thấy chán, chỉ sợ nghe không đủ, trong lòng hoảng sợ. Hắn muốn nương tử của hắn, khi tỉnh lại là thích hắn, lúc mơ hồ trong lòng vẫn chỉ có một người là hắn, thiên hạ rộng lớn, hắn liền cam tâm tình nguyện nằm ở trong lòng bàn tay nàng, vĩnh viễn cũng không muốn đứng lên, cũng muốn đem nàng vĩnh viễn giữ ở bên người, giam giữ trong lòng, làm sao cũng đều không cho nàng đi.

Đông Phương đại thiếu gia, nổi tiểng là Cẩn thần y trong thiên hạ, đường đường kiêu ngạo là thủ lĩnh đội ám vệ của vương triều, lại đối với một nữ tử toàn bộ đều là chung tình.

“Thực thích, thực thích, thực thích… “

Cái miệng nhỏ nhắn nói liên tiếp, tay nhỏ bé cũng như trẻ con làm như vậy, thể hiện nàng thích nhiều thế nào.

“Thực ngoan!”

Lời nói của “Con mèo say” này, cũng không biết là do rượu say mới nói thật, vẫn là sau khi uống rượu thường nói linh tinh, nhưng cũng đủ để cho hắn vui vẻ vô cùng.

Luôn luôn khiến cho hắn trông mà thèm đôi phấn thỏ, làm nhiều như vậy. động tác cũng nhiều như vậy, cao thấp thay đổi, bàn tay to không tự chủ được di chuyển lên, nhẹ nhàng vuốt ve.

“Tướng công, chàng thích ta sao?”

Người nào đó dù đã say, còn vẫn tỉnh táo một chút, đòi hỏi công bằng chính thực công đạo công khai.

Không thể để nàng nửa ngày nói thích, hắn một chút phản ứng cũng không có a.

Tinh tế thưởng thức hương vị hồng quả, mơ hồ không rõ lời nói lúc thân thiết phát ra, “Thích, thích muốn chết, đời này kiếp sau kiếp sau sau nữa, cả kiếp sau sau nữa nữa, ta với nàng đều phải làm vợ chồng… “

Vốn không có tin kiếp sau, nhưng nương tử của hắn là từ tương lai xuyên không mà đến, cho nên hắn vĩnh viễn muốn cùng nàng ở chung một chỗ, hiểu nhau, yêu nhau, gần nhau!

“Được… “

Đơn giản một chữ, lại thay thế cho thiên ngôn vạn ngữ.

Sóng mắt lưu chuyển, đôi môi khẽ nhếch, lông mi con bướm nhìn chăm chăm lửa nóng trong mắt hắn, nhẹ nhàng mà rung động, phu quân của nàng a,  lần té ngã sáng sớm hôm đó nguyên lai là định trước bọn họ nhất định gặp nhau, có nguyên nhân còn có kết quả, có thủy có chung, có gặp nhau có hiểu nhau, có hiểu nhau còn có yêu nhau, có yêu nhau còn có gần nhau!

Nguyên lai hai người đã sớm có gặp gỡ, cách một thời không, vẫn sẽ có thể ở cùng một chỗ với nhau.

Đây gọi là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ đi, vô duyên dù có ra sao cũng không thành.

Câu nói sau đương nhiên là nói Âu Dương Thanh Thanh cùng Đông Phương Cẩn, vô duyên cho dù là gần ngày thành thân chỉ còn một ngày hay là muốn cũng không chiếm được. Đông Phương Cẩn đối với nàng ta tuyệt đối không có một gợn sóng, tuy rằng nàng ở trong đại sảnh, che chở Đông Phương Cẩn ở phía trước , bảo vệ tình yêu của mình, bảo vệ nam nhân của mình, nói trong lòng không có một chút nào khúc mắc là không đúng, Âu Dương Thanh Thanh kia trước sau vẫn là biết Đông Phương Cẩn trước nàng, một người trước kia được gọi là vị hôn thê của hắn, hiện tại là lại muội muội, muội muội này vẫn phải làm, nhưng làm gì có nữ nhân nào thích nữ nhân khác luôn như hổ rình mồi tham lam nhìn nam nhân của mình.

Nữ nhân là như vậy, có đôi khi không thể so sánh với nam nhân, làm một nữ nhân miệng nói với ngươi như vậy, không có việc gì, chỉ là cùng bằng hữu vui đùa, kỳ thật là nói, nhớ rõ trong nhà còn có một người như vậy thì làm sao có thể vui vẻ chứ.

Như thế này không phải làm bộ làm tịch, mà là cùng người ở chung như vậy phải đòi hỏi trí tuệ, cần một chút thủ đoạn, mới có thể lâu dài, mới có thể ngọt ngào như lúc ban đầu.

Lửa nóng trong không khi thiêu đốt, tình yêu triền miên ở ánh mắt truyền lại, kích thích/ tình dục/ hy vọng ở trong thân thể tùy ý châm lửa.

Hết thảy phát sinh cực kỳ tự nhiên, thẳng thắn thành khẩn gặp lại cũng không phải những người yêu nhau thường phải chạy theo, chính là một loại phương thức biểu đạt yêu nhau. Hắn vẫn biết nương tử của mình thân hình hoàn mỹ không tỳ vết, lại luôn luôn không thấy hoảng sợ một lần, thông minh nghĩ thông suốt, hơn nữa thân thể phù hợp, mỗi một lần va chạm, đều như là tâm cùng tâm trao đổi, mỗi một lần luật động, giống như là mật ngữ trong lúc yêu nhau, ngôn ngữ thân mật nhất, chỉ có bọn họ mới hiểu được điều kỳ diệu trong đó.

Nam nhân điên cuồng, nữ nhân yêu mị, nam nhân cứng rắn, nữ nhân mềm mại, nam nhân một lần lại một lần hung mãnh va chạm, nữ nhân một lần lại một lần làm nũng cầu xin tha thứ, đêm động phòng đầu tiên thật lâu có âm thanh qua lại vang lên.

Thẳng đến gần sáng ngày hôm sau, Đông Phương Cẩn mới thỏa mãn dã thú, buông nàng đã sớm mất hết sức lực ra, ở bên tai nàng nói nhỏ, rốt cuộc ta đã hoàn thành đêm động phòng hoa chúc!

 

 

 

 

About Luna

never give up.....

Có một phản hồi »

  1. Super. Dâu nói:

    ảnh sexy quá mặc có cái áo yếm thoai à

Bình luận về bài viết này